Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2011

Cảm niệm

Share |
Nam Mô Thập Phương Thường Trú Tam Bảo
tác đại chứng minh
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật

Ngưỡng bạch: Hòa thượng chứng minh,
Hòa thượng Chấp lệnh,
Hòa thượng Sám chủ
cùng chư Tôn đức trong Ban Kinh sư;
Kính bạch: Chư tôn thiền đức Tăng Ni;
Kính thưa: Quý bác, chú, bà con Nội ngoại, xóm giềng lân lý, Pháp lữ cùng thân hữu gần xa.

Hôm nay, ngày 18 tháng Giêng năm Tân Mão, nhằm ngày 20 tháng 2 năm 2011, tức chỉ còn một đêm nay nữa thôi, chúng con đành phải khấp tiễn linh cữu Cha, Bác, Chú, Cậu, Ông Nội, Ông Ngoại thân yêu của chúng con, Cố Phật tử Pháp danh Nguyên Tánh, Thế danh Nguyễn Ngẫu, tức Tẩu, về nơi an nghỉ cuối cùng, ngàn thu vĩnh biệt. Chúng con xin đê đầu cúi lạy, năm vóc gieo mình, trước ân tình muôn một mà Quý Ngài, quý vị đã ưu ái dành cho vị Tâm linh thân thuộc của chúng con trong suốt thời gian vừa qua.
Kính bạch Quý Ngài,
kính thưa Quý vị,
Người xưa từng nói:
“Tuy tri sanh tử huyễn
Ly biệt diệc thương tâm”

Dẫu biết đời vô thường là thế, nhưng phải ly biệt người Cha, người Bác, Chú, Cậu, người Ông thương yêu sao mà đau đớn đến vậy, trái tim chúng con như bị bóp nghẹt, trời đất như sụp đổ. Thương tiếc đến xé lòng, vậy là từ nay một Bóng cả, một cây cổ thụ, chổ dựa tinh thần của gia đình đã vĩnh biệt chúng con mà ra đi mãi mãi.
Đau đớn xé lòng, ngôn từ uất nghẹn, giờ đây quỳ trước linh đài, dung quang mờ tỏ, chúng con xin Quý Ngài, quý vị, hoan hỷ nán lại trong phút giây để chứng minh cho chúng con được bộc bạch cỏi lòng, dâng đôi lời Cảm niệm lên Tâm linh người Cha, Bác, Chú, Cậu, Ông Nội, Ông Ngoại thân yêu của chúng con.
Than ôi!
Cha, Bác, Ôn không còn nữa!
Con, cháu biết nhờ ai?
Phải chăng: thọ mạng Người đã an bài?
Đành vậy, cao niên ai rồi cũng thế.
Kính lạy tâm linh Cha,
Kính lạy tâm linh Ôn,
Đã tự lâu rồi, rất lâu rồi, chúng con luôn lo sợ có ngày hôm nay, ngày người Cha, người Bác, Chú, Cậu, Ông Nội, Ông Ngoại thương yêu chúng con - trụ cột - bếp lửa của đại gia đình, chỗ dựa tinh thần của chúng con trút hơi thở cuối cùng, muôn đời vĩnh biệt. Đau thương này thật là vô hạn, mất mát này thật không có gì có thể bù đắp.
Nhớ linh xưa!
Lòng từ bi hay giúp đỡ,
Lượng hỷ xả thường thứ tha,
Nuôi con dạy cháu xây nhà,
Kinh kệ hôm mai giữ đạo.
Trong giây phút thiêng liêng nầy, nhìn lại những gì mà Cha, Bác, Chú, Cậu, Ông Nội, Ông Ngoại đã dành cho chúng con trong suốt cuộc đời, thật vô cùng lớn lao, ví với dãy Trường sơn vời vợi, nước nguồn, trời cao, biển rộng khó nghĩ tận cùng. Suốt cuộc đời Người đã hy sinh cho chúng con được no cơm ấm áo, tận tâm giáo dục cho đàn con cháu khờ dại nên người, la rầy ngoài miệng nhưng trong lòng chất chứa tình thương. Nhờ ảnh hưởng nhân cách đạo đức của Người mà chúng con được bơi lội tắm mát trong cuộc sống hạnh phúc an lạc.
Cha –Bác - Ôn cho chúng con một cuộc đời
Ân tình sâu kín trong lời dạy khuyên
Cha – Bác - Ôn nghiêm nghị thiêng liêng
Cho con lẽ sống giữa miền trần gian
Người đã hụp lặn trong biển đời nghiệt ngã, đã tẩm đượm máu thịt khiến chúng con khôn lớn. Lòng Người cưu mang nhưng vằng vặc như trăng rằm và cho chúng con mạch sống huy hoàng. Vì tương lai của chúng con chúng cháu mà Người chẳng hề quản ngại nhọc nhằn gian khổ, sớm nắng, chiều mưa, không ngại gì nắng đốt trưa hè hay mưa dầm buốt giá của đêm đông. Những hy sinh to lớn, những nhẫn nại cần cù của Người nhằm một ước nguyện giản đơn, cho chúng con chúng cháu ngày ngày no đủ, mong cho chúng con chúng cháu lớp lớp nên người. Người còn đầu tư cho chúng con chúng cháu được những vốn liếng kiến thức, với tính cách đạo đức thấm đậm tình người. Người đã tận tụy chỉ cho chúng con từng đường đi nước bước, từng kẻ tóc chân tơ, đã truyền trao và trang bị cho chúng con những tư lương quý báu để làm hành trang an tâm và tin tưởng vững bước vào đời.
Quả thật:
“Người là bóng cả của chúng con
Là cả tình thương chẳng xói mòn
Là cả cuộc đời vô biên quá
Nặng nghĩa tình Người như nước non”
Tình thương của Người là những gì cần thiết nhất của cuộc sống chúng con, như ánh sáng mặt trời đối với mầm non cây cối bông hoa trên quả địa cầu.
Lập thân tiến bước vào đời, với bao lo toan tính toán, có những lúc Người trầm ngâm thương xót, đứng thật lâu bên bụi tre khóm trúc nhớ cháu chờ con. Dù chúng con ở lứa tuổi bao nhiêu, địa vị cao thấp giàu nghèo thế nào đi nữa, thì chúng con vẫn là con của Cha, vẫn là cháu của Ôn.
Như những con chim trưởng thành lìa tổ, chúng con chúng cháu lớn lên, mỗi người một phương, bận rộn lo toan vì những niếng cơm manh áo đời thường, công danh sự nghiệp riêng mình đã nhiều lúc bẳng quên Người đã là một cỗ cây già lão, quạnh hiu, tàn phai theo năm tháng, thời gian sắc vóc bào mòn, để cho Người thương nhớ từng đứa con, từng đứa cháu lòng buồn se sắt, khi gió mùa đông chớm lạnh.
"Sớm tối còng lưng bên ngõ trúc
Thương cháu con se sắt gió giao mùa”
Rồi giờ đây, nhớ lại hơi ấm tình nồng lúc chúng con còn trong vòng tay lo lắng của Cha, của Bác, của Ôn, muốn trở lại với người thì hỡi ơi đâu còn nữa bóng Cha lành, Người Bác hiền từ, hình Ôn cao cả!
Cha đã ra đi, Bác, Chú, Cậu, Ôn Nội, Ôn Ngoại của chúng con đã ra đi mãi mãi!
Thôi hết rồi !
Phụ tử đã phân ly, âm dương đành hai ngã, còn đâu nữa hình dáng đứng đi thân thương trìu mến, còn đâu nữa lời bảo ban ân cần nhắc nhở cháu con.
Đau xót biết bao, nay quỳ trước linh đài, cúi xin Người hỷ thứ cho chúng con hiếu tình thiếu sót.
Vì ơn sâu chưa trả,
Canh cánh khôn quên,
Nghĩa cả khó đền
Đinh ninh còn nhớ.
Chúng con nguyện sẽ nhớ mãi lời Người, nỗ lực tu thân hành thiện, tốt đạo đẹp đời.
Nguyện cầu Tâm linh Người linh thiêng chứng giám!
Kính lạy chư Tôn đức, thùy mẫn chứng minh!
Nam Mô Chứng Minh Sư Bồ Tát Ma ha tát

-------//-------


































BÀI ĐƯỢC NHIỀU NGƯỜI QUAN TÂM

một tờ kinh thiêng

một tờ kinh thiêng


ALBUM LỄ TANG THÂN PHỤ Thượng Tọa THÍCH THÁI HÒA

http://tuanvietnam.vietnamnet.vn

Theo Dấu Chân Thầy

Phim Pictures "Con đường xưa Thầy đi" nhân ngày vào Gia Định-Saigon từ 01 đến 07- 3 - Tân Mão- 2011.


Lên đầu trang
Xuống cuối trang