Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

KHO BÁU VÔ TẬN Và Nhìn Lại Gốc Rễ

Share |

Thích Thái Hòa

Ta chia sẻ tài sản vật chất đến mọi người nhiều lần và lâu ngày, có thể làm cho tài sản của ta bị khô kiệt, nhưng ta chia sẻ tài sản tinh thần của ta đến với mọi người càng nhiều bao nhiêu, thì tài sản tinh thần của ta càng trở nên giàu có bấy nhiêu.
Lại nữa, ta phải thấy rằng mọi giá trị thuộc về tài sản vật chất, chúng có thể bị mòn diệt theo thời gian, nhưng những giá trị tinh thần thì không bị thời gian làm mòn diệt. Chúng không những không bị thời gian làm mòn diệt mà trái lại, thời gian càng đi qua, lại càng làm cho những giá trị tinh thần càng trở nên trong sáng, lớn mạnh và cùng khắp.
Trong đời sống con người, ta chỉ biết chạy theo những giá trị vật chất và đánh giá đời sống con người bằng những giá trị ấy, thì trước sau gì ta cũng bị thất vọng. Thất vọng, vì đời sống con người đúng nghĩa không phải chỉ là những vật chất.
Tài sản lớn nhất của con người chính là sự hiểu biết và thương yêu. Càng hiến tặng sự hiểu biết cho mọi người, thì tài sản hiểu biết của ta lại tăng lên một cách kỳ lạ; và càng hiến tặng sự thương yêu đến cho mọi người và mọi loài, thì tài sản phước đức và hạnh phúc của ta lại tăng lên một cách kỳ diệu.
Gia tài hiểu biết và thương yêu của ta không cần phải nhọc công tìm kiếm và vay mượn ở bất cứ nơi nào. Ta không cần phải nhọc công tìm kiếm những sự hiểu biết và thương yêu nơi những kho tàng kinh viện, hay trầm mình kiếm tìm nơi những suy tưởng hoặc lao mình bươn chải tới tận những cõi thiên đàng, mà ta chỉ cần chấm dứt những hạt giống kiếm tìm và vọng động ngay ở nơi tâm thức ta, là tức khắc ta có thể tiếp nhận được gia tài quý báu của sự hiểu biết.
Gia tài hiểu biết là gia tài quý báu vốn có của tất cả chúng ta. Chúng ta chỉ cần buông bỏ mọi vọng tưởng ở nơi tâm thức ta là tức khắc gia tài quý báu ấy hiện ra cho ta và ta có thể tùy nghi sử dụng. Và ta có thể đem gia tài ấy hiến tặng cho tất cả mọi người và vô số chúng sanh nhiều như cát bụi mà gia tài ấy không bao giờ bị suy giảm.
Và càng hiến tặng gia tài hiểu biết ấy bao nhiêu, thì tình thương của ta càng sâu thẳm và lớn mạnh bấy nhiêu. Tình yêu hay tình thương được biểu hiện từ sự hiểu biết ấy là tình yêu hay tình thương đích thực. Tại sao? Vì thương hay yêu từ sự hiểu biết ấy, không hề tạo ra bất cứ một sự vọng cầu nào. Thương và yêu có vọng cầu, là thương yêu từ vọng tưởng. Vọng tưởng thì điên đảo. Điên đảo thì khổ đau. Không có bất cứ sự thương yêu nào đi từ điên đảo, vọng tưởng mà có hạnh phúc và an lạc cả. Chỉ có sự thương yêu không đi từ điên đảo, vọng tưởng mới tạo nên hạnh phúc và an lạc cho ta và cho người ta thương yêu.
Ta cần phải thực tập sự hiểu biết và thương yêu nầy, để ta có một gia tài quý báu không bao giờ bị mòn diệt bởi thời gian và không gian, nhằm hiến tặng cho đời.
Vậy, ta hãy thở và cười với một chiếc lá vàng đang tái tạo một mầm xanh của nó với tất cả gia tài hiểu biết và thương yêu của chính ta là sự an lạc và bình an trong ta đã bắt đầu hiển lộ.


Bạn hãy nhìn kỹ cây thông để học tập với nó mỗi ngày. Mỗi ngày cây thông đã dạy cho ta rất nhiều về cuộc sống của nó. Cây thông mỗi ngày nó hút khí tiết của đất trời để đọt của nó vươn mình lên trời cao và để gốc rễ của nó bám sâu xuống lòng đất. Gốc rễ của thông càng bám sâu xuống lòng đất bao nhiêu, thì đọt của thông càng cao vút và xanh tươi bấy nhiêu. Nhờ vậy mà cây thông đã có khả năng đứng vững chãi và xanh tươi giữa đất trời.
Cũng vậy, ta muốn đứng vững chãi, xanh tươi và vươn mình lên cao giữa cuộc đời, trước hết là ta phải bám sâu vào gốc rễ tâm linh của ta, và của gia đình ta. Gốc rễ tâm linh của ta là tuệ giác. Tuệ giác của ta càng sâu, thì tâm hồn của ta càng vững chãi và tươi mát. Gốc rễ tâm linh của gia đình ta là tình thương. Không có tình thương, ta không bao giờ có gia đình và ta không bao giờ có sự lớn khôn. Tình thương của ta càng rộng, thì tâm hồn của ta càng hỷ xả, bao dung và gia đình của ta càng hạnh phúc và lớn rộng, nên cuộc sống của ta càng vững chãi mọi bề.
Bạn hãy nhìn vào một cây to lớn mà gốc rễ của nó không sâu, chắc chắn nó sẽ bị đổ nhào khi gặp gió, hay khi có một sự chuyển động; hoa trái và chim muông muốn nương tựa vào nó sẽ chuốc lấy tai họa!
Cũng vậy, nếu bạn là người lớn ở trong một gia đình, làm chỗ nương tựa cho con cái, cháu chắt mà bạn không có gốc rễ tâm linh nào cả, làm sao bạn có thể đứng vững chãi để làm nơi nương tựa an toàn cho con cháu của bạn! Bạn là một vị thủ trưởng của một cơ quan mà bạn không có gốc rễ tâm linh nào cả, làm sao bạn có thể đứng vững chãi để che chở và bảo toàn cho những thuộc cấp của bạn! Và nếu bạn là lãnh tụ của một quốc gia mà bạn không có gốc rễ của tâm linh nào cả, thì làm sao bạn có thể đứng vững chãi để che chở và bảo toàn cho muôn dân trong quốc gia của bạn!

Thích Thái Hòa

Đêm nay

Trăng lên cao

Trăng tỏa

giữa ngàn sao.

Mênh mông

Trăng Bát Nhã

Bình lặng

sóng không xao.

Soi nguyên

trời tịnh độ

Cõi mơ ước

hôm nào.

Trùng trùng

chư Phật hiện

Nhất như

mở lối vào.
- Cõi mơ -
Thích Thái Hòa

BÀI ĐƯỢC NHIỀU NGƯỜI QUAN TÂM

một tờ kinh thiêng

một tờ kinh thiêng


ALBUM LỄ TANG THÂN PHỤ Thượng Tọa THÍCH THÁI HÒA

http://tuanvietnam.vietnamnet.vn

Theo Dấu Chân Thầy

Phim Pictures "Con đường xưa Thầy đi" nhân ngày vào Gia Định-Saigon từ 01 đến 07- 3 - Tân Mão- 2011.


Lên đầu trang
Xuống cuối trang